Ngoặc
đơn được đặt cách lề trái 3.0’’ và lề phải là 3,5’’. Như thấy trong ví dụ, dấu
ngoặc đơn KHÔNG được đặt giữa dưới tên của nhân vật.
Trong
dấu ngoặc đơn có thể là một thái độ, một hướng dẫn bằng lời hoặc chỉ dẫn hành động
cho diễn viên đang diễn vai đó. Phần trong dấu ngoặc phải ngắn, có trọng tâm,
có mô tả và chỉ được dùng khi cần thiết.
Ngày
nay, các phần trong dấu ngoặc đơn không được yêu thích cho lắm bởi vì nó cho chỉ dẫn có thể không hợp lý khi lên
diễn.
FRANKIE
(châm biếm)
Chào
em, con chim bé nhỏ của anh.
JULIE
(ngái ngủ)
Gì
cơ? Mấy giờ rồi?
FRANKIE
(ra khỏi giường)
Hơn
6h. Em sẽ lại muộn đấy. Anh không muốn nghe điều đó đâu.
Phần
trong ngoặc đơn thường được dùng trong một vài kịch bản như lời chú thích. Nếu một nhân vật nói,
theo sau, bởi một dòng mô tả hành động và
sau đó tiếp tục nói, lời chú thích này có thể được sử dụng nhưng thường những
người duyệt kịch bản sẽ không đánh giá cao nó.
FRANKIE
(ra
khỏi giường)
Hơn
6h. Em sẽ lại muộn đấy. Anh không muốn nghe điều đó đâu.
Frankie
kéo tất chăn ra khỏi người Jule. Cô nằm trên giường, mặc chiếc áo phông và vào
phòng tắm.
FRANKIE
(tiếp
tục)
Em
cứ tự nhiên.
Mẹo:
Chương
trình viết kịch bản có thể cho bạn lựa chọn việc đặt (tiếp tục) trong ngoặc đơn
hoặc cùng một dòng với tên của diễn viên, giống như phần mở rộng.
FRANKIE
(ra
khỏi giường)
Hơn
6h. Em sẽ lại muộn đấy. Anh không muốn nghe điều đó đâu.
Frankie
kéo chăn khỏi người Jule. Cô nằm trên giường, mặc chiếc áo phông và vào phòng tắm.
FRANKIE(TIẾP
TỤC)
Em
cứ tự nhiên.
Mẹo:
Phần
(TIẾP TỤC) được chèn vào tự động bởi phần mềm viết kịch bản nếu bạn chọn sự lựa
chọn này.
Nó
cho thấy nhân vật tiếp tục nói chuyện qua hành động.
Tìm hiểu thêm các vấn đề về điện ảnh click TẠI ĐÂY
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét